Hourglass12b2


Join the forum, it's quick and easy

Hourglass12b2
Hourglass12b2
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Cười và ngẫm...!

Go down

Cười và ngẫm...! Empty Cười và ngẫm...!

Bài gửi  poorandrich Tue Nov 15, 2011 10:04 pm

Ngày xưa, có ông quan nọ ỷ có
chút ít chữ nghĩa nên khinh rẻ
dân làng. Một hôm, ông phán:
“Hễ ai đáp trúng những câu đối
của ông, sẽ thưởng cho người
đó một con heo”.
Tin đồn đi khắp nơi, nhưng
chẳng một ai dám đối cả.
Một hôm tin đồn đến tai anh
nông dân nọ, và anh quyết định
sáng mai sẽ lên đối đáp.
Đúng hẹn, anh đến nhà quan và
cuộc đối đáp bắt đầu. Quan đưa
một ngón tay lên, anh nông dân
liền đưa lên hai ngón, quan giơ
lên ba ngón, anh nông dân liền
đưa lên bốn ngón. Suy nghĩ một
hồi lâu, quan vòng tròn hai tay
trước mặt, anh nông dân liền
đưa cánh tay lên và chặt xuống.
Quan đành phải chịu thua, thả
heo cho anh nông dân dắt về. Vợ
quan hết hồn chạy ra hỏi:
- Sao quan thua nó dễ dàng quá
vậy?
Quan lắc đầu:
- Không ngờ nó thông minh quá!
Tôi nói “Nhất Quan Âm”, nó liền
đáp “Nhị Bồ Tát”, rồi tôi nói “Tam
Thánh”, nó liền đáp là “Tứ Hiền”.
Suy nghĩ một hồi lâu tôi nói:
“Vòng nhựt nguyệt không gì
ngăn cách nổi”. Tôi tưởng là nó
sẽ thua câu này thôi, nhưng
không ngờ nó trả lời đúng là:
“Chỉ có sông Ngân Hà ngăn cách
nổi đôi bên”, thành ra tôi đành
chịu thua.
Thấy chồng dắt heo về đến nhà,
vợ anh nông dân mừng rỡ hỏi:
- Anh đối đáp sao mà thắng quan
vậy?
Anh nông dân đáp:
- Có gì đâu mà đối với đáp, sáng
sớm mình chưa ăn cái gì hết mà
ổng hỏi: Một đòn bánh tét ăn hết
hông, tui liền nói là hai đòn cũng
hết; rồi ổng hỏi: Ba đòn, tui liền
nói là bốn đòn cũng hết. Ổng biết
đã thua tôi, suy nghĩ một hồi lâu
ổng xin tui lại bộ đồ lòng heo, tui
dứt khoát trả lời ổng: khúc ruột
cũng không cho. Cuối cùng ổng
đành thả heo cho tui dắt về.


Được sửa bởi poorandrich ngày Mon Nov 21, 2011 5:04 pm; sửa lần 3.
poorandrich
poorandrich

Tổng số bài gửi : 118
Points : 182
Reputation : 1
Join date : 13/11/2011
Age : 29
Đến từ : Made in VIỆT NAM

Về Đầu Trang Go down

Cười và ngẫm...! Empty Re: Cười và ngẫm...!

Bài gửi  poorandrich Tue Nov 15, 2011 10:21 pm

Đã rất nhiều lần tôi muốn bỏ
rượu và bia, nhưng tôi lại cảm
thấy xấu hổ. Mỗi lần nhìn ly bia,
tôi lại nghĩ về những người
công nhân cực khổ đã làm ra
nó. Họ đều có vợ con phải chăm
sóc, con cái họ đều có những
giấc mơ phải thực hiện. Nếu tôi
không uống, có thể họ sẽ mất
việc và những giấc mơ của con
họ sẽ mãi tan biến. Tôi không thể
ích kỷ chỉ lo cho sức khỏe của
mình. Tôi uống để biến giấc mơ
của rất nhiều người thành sự
thật. Đừng vì lợi ích của mình mà
làm ảnh hưởng đến những
người khác các bạn nhé. Nào
chúng hãy nâng ly! Dzôôôôô…
poorandrich
poorandrich

Tổng số bài gửi : 118
Points : 182
Reputation : 1
Join date : 13/11/2011
Age : 29
Đến từ : Made in VIỆT NAM

Về Đầu Trang Go down

Cười và ngẫm...! Empty Ăn mày cũng phải học kt

Bài gửi  poorandrich Tue Nov 15, 2011 10:37 pm

Thấy tôi nghi ngờ, ông ta tính
cho tôi thấy:
- Tôi cũng khác gì anh, tôi cũng
làm việc tám giờ vàng ngọc. Buổi
sáng từ 11h đến tối 7h, cuối tuần
vẫn đi làm như thường. Mỗi lần
ăn mày một người tôi mất
khoảng 5 giây, trừ đi thời gian
tôi đi lại, di chuyển giữa các mục
tiêu, thường một phút tôi xin
được một lần được một đồng xu
1 nghìn, 8 tiếng tôi xin được 480
đồng một nghìn, rồi tính với tỉ lệ
thành công 60% [(70%
+50%)÷2] thì tôi được khoảng
300 nghìn.
Chiến lược ăn mày của tôi là dứt
khoát không đeo bám khách
chạy dọc phố. Nếu xin mà họ
không cho, tôi dứt khoát không
bám theo họ. Bởi nếu họ cho tiền
thì đã cho ngay rồi, nếu họ cho vì
bị đeo bám lâu, thì tỉ lệ thành
công cũng nhỏ. Tôi không thể
mang thời gian ăn mày có giới
hạn của tôi để đi lãng phí trên
những người khách này, trong
khi tôi có thể xoay ngay sang
mục tiêu bên cạnh.
Trời, tay ăn mày này có đầu óc
quá đi, phân tích như thể giám
đốc kinh doanh hoặc giám đốc
tiếp thị vậy.
- Ông nói tiếp đi! - Tôi hào hứng.
- Có người bảo ăn mày có số may
hay xui, tôi không nghĩ thế. Lấy ví
dụ cho anh nhé, nếu có một
thanh niên đẹp trai và một phụ
nữ xinh đẹp đứng trước cửa
shop đồ lót mỹ phẩm, thì anh sẽ
chọn ai để ăn mày?
Tôi ngẫm nghĩ rồi bảo, tôi không
biết.
- Anh nên đi đến xin tiền anh
thanh niên kia. Vì đứng bên anh
ta là một phụ nữ đẹp, anh ta
chẳng lẽ lại không cho ăn mày
tiền. Nhưng nếu anh đi xin cô gái
đẹp, cô ta sẽ giả vờ là ghê sợ anh
rồi lánh xa anh.
Thôi cho anh một ví dụ nữa: Hôm
nọ đứng ở cửa siêu thị BigC có
một cô gái trẻ tay cầm túi đồ vừa
mua từ siêu thị, một đôi nam nữ
yêu nhau đang đứng ăn kem, và
một anh chàng đóng bộ công
chức chỉnh tề, tay xách túi đựng
máy tính xách tay. Tôi chỉ nhìn họ
ba giây, sẽ không ngần ngừ
bước thẳng tới mặt cô gái trẻ xin
tiền, cô gái cho tôi hẳn hai đồng
xu, nhưng ngạc nhiên hỏi tôi tại
sao chỉ xin tiền có mỗi cô ta. Tôi
trả lời rằng, cái đôi tình nhân kia
đang ăn, họ không tiện rút ví ra
cho tiền, anh kia trông có vẻ lắm
tiền, trông như sếp nhưng vì thế
trên người họ thường không có
sẵn tiền lẻ. Còn cô vừa mua sắm
ở siêu thị ra, cô tất còn ít tiền
thừa, tiền lẻ.
Chí lý, tôi càng nghe tay ăn mày
nói càng tỉnh cả người ra.
- Cho nên tôi bảo rồi, tri thức
quyết định tất cả!
Tôi nghe sếp tôi nói bao lần câu
này, nhưng đây là lần đầu tôi
nghe một thằng ăn mày nói câu
này.
- Ăn mày cũng phải mang tri thức
ra mà ăn mày. Chứ ngày ngày
nằm ệch ra ở xó chợ, cầu thang
lên đường vượt giao lộ, xin ai
cho được tiền? Những người đi
qua giao lộ, chạy qua cổng chợ
đều vội vàng hoặc cồng kềnh, ai
ra đấy mà chơi bao giờ, ra đấy
xin chỉ mệt người. Phải trang bị
tri thức cho chính mình, học kiến
thức mới làm người ta thông
minh lên, những người thông
minh sẽ không bao giờ ngừng
học hỏi kiến thức mới. Thế kỷ 21
rồi, bây giờ người ta cần gì, có
phải là cần nhân tài không?
Có lần, có một người cho tôi hẳn
50 nghìn, nhờ tôi đứng dưới cửa
sổ gào: “Hồng ơi, anh yêu em”,
gào 100 lần. Tôi tính ra gọi một
tiếng mất 5 giây, thời gian cũng
tương tự như tôi đi ăn mày một
lần, nhưng lợi nhuận đạt được
chỉ 500 đồng, còn kém đi ăn
mày, thế là tôi từ chối.
Ở đây, nói chung một tay ăn mày
một tháng có thể đi xin được
một nghìn hoặc tám trăm lần.
Người nào may mắn thì cùng lắm
đi xin được khoảng hai nghìn
lần. Dân số ở đây khoảng ba
triệu, ăn mày độ chục anh, tức là
tôi cứ khoảng mười nghìn người
dân mới ăn mày một người. Như
thế thu nhập của tôi ổn định, về
cơ bản là cho dù kinh tế thế giới
đi lên hay đi xuống, tình hình xin
tiền của tôi vẫn ổn định, không
biến động nhiều.
poorandrich
poorandrich

Tổng số bài gửi : 118
Points : 182
Reputation : 1
Join date : 13/11/2011
Age : 29
Đến từ : Made in VIỆT NAM

Về Đầu Trang Go down

Cười và ngẫm...! Empty Tiếp tiếp

Bài gửi  poorandrich Tue Nov 15, 2011 10:40 pm

Trời, tôi phục tay ăn mày này
quá!
- Tôi thường nói tôi là một thằng
ăn mày vui vẻ. Những thằng ăn
mày khác thường vui vì xin được
nhiều tiền. Tôi thường bảo
chúng nó là, chúng mày nhầm
rồi. Vì vui vẻ thì mới xin được
nhiều tiền chứ.
Quá chuẩn!
- Ăn mày là nghề nghiệp của tôi,
phải hiểu được niềm vui do công
việc của mình mang lại. Lúc trời
mưa ít người ra phố, những
thằng ăn mày khác đều ủ rũ oán
trách hoặc ngủ. Đừng nên như
thế, hãy tranh thủ mà cảm nhận
vẻ đẹp của thành phố. Tối về tôi
dắt vợ và con đi chơi ngắm trời
đêm, nhà ba người nói cười vui
vẻ, có lúc đi đường gặp đồng
nghiệp, tôi có khi cũng vứt cho
họ một đồng xu, để thấy họ vui
vẻ đi, nhìn họ như nhìn thấy
chính mình.
- Ối ông cũng có vợ con?
- Vợ tôi ở nhà làm bà nội trợ, con
tôi đi học. Tôi vay tiền ngân hàng
mua một căn nhà nhỏ ở ngoại
thành, trả nợ dần trong mười
năm, vẫn còn sáu năm nữa mới
trả hết. Tôi phải nỗ lực kiếm tiền,
con tôi còn phải học lên đại học,
tôi sẽ cho nó học Quản trị kinh
doanh, Marketing, để con tôi có
thể trở thành một thằng ăn mày
xuất sắc hơn bố nó.
Tôi buột miệng:
- Ông ơi, ông có thu nhận tôi làm
đệ tử không?
poorandrich
poorandrich

Tổng số bài gửi : 118
Points : 182
Reputation : 1
Join date : 13/11/2011
Age : 29
Đến từ : Made in VIỆT NAM

Về Đầu Trang Go down

Cười và ngẫm...! Empty Thần đồng

Bài gửi  poorandrich Tue Nov 15, 2011 11:23 pm

Nằm trong chương trình hợp
tác giáo dục quốc tế, “Viện
nghiên cứu phát triển thần
đồng” đã mời một giáo sư từ
trường đại học danh tiếng nhất
nhì thế giới đến tham quan,
chia sẻ kinh nghiệm.
Để chứng tỏ nền “công nghiệp
sản xuất thần đồng” của nước ta
cũng tiên tiến không kém, thậm
chí là vượt trội, ông viện trưởng
lập một kế hoạch “mở mắt” cho
vị khách mời.
Đến phòng kia, thấy một đứa bé
chừng năm - sáu tuổi đang say
sưa dạo piano, từ các tác phẩm
của Beethoven, Mozart đến nhiều
tác phẩm cổ điển nổi tiếng khác,
vị giáo sư ngạc nhiên thốt lên:
“Làm cách nào đứa bé ấy làm
được thế?”
Ông viện trưởng tự hào nói:
- Có gì đáng ngạc nhiên đâu!
Ngay từ trong bụng mẹ, em này
đã được cho nghe các bản nhạc
nổi tiếng. Để con trở thành thần
đồng âm nhạc, gia đình đã cho
em học piano từ lúc hai tuổi, một
tuần bảy ngày và một ngày 16
giờ.
Vị giáo sư tỏ ý muốn giao lưu với
thần đồng, ông viện trưởng
ngăn lại:
-Không được! Lúc đang “phiêu”
như thế, ai làm ngắt quãng là em
giãy ra bất tỉnh ngay.
Tiếp tục đến một phòng khác,
giáo sư nọ thấy một đứa bé sáu
tuổi đang hì hục giải các bài toán
cao cấp của sinh viên đại học,
thỉnh thoảng hét to: “Euréka! Tìm
ra rồi!”. Dù đã chuẩn bị tinh thần,
vị khách vẫn thảng thốt: “Làm
cách nào đứa bé ấy làm được
thế?”.
Lần này, ông viện trưởng thủng
thỉnh:
- Cũng không có gì lạ! Đó là nhờ
cha mẹ em vun đắp tài năng từ
bốn tháng tuổi. Năm tuổi em đã
học xong chương trình toán phổ
thông. Đến nay đã gần hoàn
thành bậc đại học. Em có thể giải
toán liên tục 20 giờ một ngày,
không ăn uống!
Vị giáo sư không khỏi toát mồ
hôi hột.
Ông viện trưởng tiếp tục đưa
đoàn tham quan đi khắp các
phòng: từ “thần đồng vi tính”
đến “thần đồng ngoại ngữ”,
“thần đồng bóng đá”… Đến
phòng nào cũng đều nhìn thấy
những đứa bé thần đồng với
những biểu hiện rất ư… “thần
đồng”. Đúng lúc thần kinh căng
thẳng cực độ, vị giáo sư nhìn
thấy một đứa bé đang ngồi khóc.
“Cuối cùng cũng có một đứa trẻ
biểu hiện bình thường”, ông này
vui mừng nghĩ.
Bất chợt, đứa bé quay lại nhìn
ông đầy căm thù, tay lăm lăm con
dao nhọn, miệng lẩm bẩm:
“Chính ngươi đã giết cha ta!
Chính ngươi đã giết cha ta!”, và
từ từ tiến lại gần giáo sư.
Hoảng hồn, giáo sư kêu cứu thất
thanh. Lúc này, ông viện trưởng
mới chạy đến trấn an:
- Đừng sợ! Đó là “thần đồng điện
ảnh”! Em đang tập một vai diễn
trong bộ phim bạo lực học
đường.
Vẫn chưa hoàn hồn, vị giáo sư
lắp bắp: “Làm…làm… thế nào…
mà…?”.
Không để ông nói hết câu, vị viện
trưởng giải thích:
- Từ lúc lọt lòng, em này đã có vai
trong một bộ phim tình cảm. Còn
nằm trong nôi em đã đóng một
bộ phim truyền hình 100 tập. Lên
ba tuổi tham gia một bộ phim
hành động võ thuật. Tính đến
nay, em đã có vai trong khoảng
500 bộ phim lớn nhỏ. Chắc chắn
Oscar năm nay sẽ…
Ông viện trưởng chưa nói xong,
vị giáo sư đã lăn đùng ra, bất
tỉnh nhân sự.
Khi tỉnh lại, vị giáo sư thều thào:
“Một công nghệ đào tạo thần
đồng siêu việt. Xin ngả mũ!”.
Ông viện trưởng như mở cờ
trong bụng. Tuy nhiên, để tỏ ra
cầu thị, ông hỏi:
- Thế theo ông còn điều gì mà
các em ở đây thiếu hoặc chưa có
không? Ông cứ thẳng thắn chia
sẻ để chúng tôi rút kinh nghiệm.
Không suy nghĩ, vị giáo sư nói
luôn:
- Có! Có! Thiếu sự phát triển cân
bằng và thiếu… bình thường!
poorandrich
poorandrich

Tổng số bài gửi : 118
Points : 182
Reputation : 1
Join date : 13/11/2011
Age : 29
Đến từ : Made in VIỆT NAM

Về Đầu Trang Go down

Cười và ngẫm...! Empty Tội nghiệp...

Bài gửi  poorandrich Tue Nov 15, 2011 11:28 pm

Trong lúc Bố Mẹ đang cãi nhau,
thằng Pé đến hỏi:
“Bố ơi con tên gì?”
Bố nói:
“Tên con mẹ mày”.
Thằng Pé way sang hỏi mẹ:
“Mẹ ơi con tên gì?”
Mẹ nói:
“Thằng bố mày”.
Thẳng Pé ra hỏi chị- bà chị đang
nghe nhạc- và trả lời:
“Oh!yeah”.
Thằng Pé ra hỏi anh- ảnh thì
đang xem bóng đá- và nói:
“David Beckham”.
Hôm sau thằng Pé đi học, cô giáo
hỏi Pé tên gì, Pé nói: “Tên con mẹ
mày”
Cô giáo tức giận:
“Em nói gì thế?”
Pé nói:
“Thằng bố mày”
Cô giáo tức lên:
“Tui sẽ duổi học em”
Pé nói: “Oh!yeah”
Cô giáo nói: “Em nghĩ em là ai ?
Pe’ noi’:
“David Beckham
poorandrich
poorandrich

Tổng số bài gửi : 118
Points : 182
Reputation : 1
Join date : 13/11/2011
Age : 29
Đến từ : Made in VIỆT NAM

Về Đầu Trang Go down

Cười và ngẫm...! Empty Kinh doanh là thế

Bài gửi  poorandrich Tue Nov 15, 2011 11:38 pm

Ông bố nói chuyện với cậu con
trai sắp đến tuổi lấy vợ:
- Con à, bố đã chọn cho con
người vợ tương lai
- Không, con chỉ lấy người mình
yêu thôi
- Nhưng vợ con là con gái của Bill
Gates
- À nếu vậy thì khác…
Ông bố đi gặp ngài tổng thống
Bush:
- Con trai tôi muốn làm bộ
trưởng bộ quốc phòng
- Ông điên rồi, con trai ông là cái
quái gì cơ chứ
- Nó là con rể của Bill Gates.
- À nếu vậy thì khác…
Rồi ông bố đến gặp ngài Bill
Gates:
- Con trai tôi muốn lấy con gái
ngài làm vợ
- Con gái ta chỉ lấy những kẻ
xứng tầm thôi.
- Con trai tôi là bộ trưởng bộ
quốc phòng đấy.
- À nếu vậy thì khác…
Người ta làm kinh doanh là như
vậy đấy
poorandrich
poorandrich

Tổng số bài gửi : 118
Points : 182
Reputation : 1
Join date : 13/11/2011
Age : 29
Đến từ : Made in VIỆT NAM

Về Đầu Trang Go down

Cười và ngẫm...! Empty Rượu........

Bài gửi  poorandrich Tue Nov 15, 2011 11:45 pm

Cỗ bàn to mấy thì to
Nếu không có rượu ông cho là
thường.
Đồng bào, đồng chí, đồng
hương…
Đồng nào không rượu ông
thường tránh xa.
Cành nào có rượu thì hoa,
Cành nào không rượu thành ra
úa vàng.
Ở đâu có rượu thì sang,
Ở đâu có rượu thì vang tiếng
cười.
Ở đâu không rượu thì tồi,
Ở đâu không rượu tình người
nhạt phai.
Rượu đo được cả ngắn dài,
Rượu đo được cả đúng sai đời
người…
Rượu gì ghê thế, rượu ơi!?
Người phải lụy rượu biết rồi có
vui???
( Theo Lục bát .com )
poorandrich
poorandrich

Tổng số bài gửi : 118
Points : 182
Reputation : 1
Join date : 13/11/2011
Age : 29
Đến từ : Made in VIỆT NAM

Về Đầu Trang Go down

Cười và ngẫm...! Empty Sorry các bạn nữ nha! Vui là 9 mờ!hi...

Bài gửi  poorandrich Tue Nov 15, 2011 11:54 pm

Gái xưa dạ một, vâng hai
Gái nay mà bảo là quay cãi liền!
Gái xưa dáng đẹp như tiên
Gái nay như mấy… con điên
ngoài đường!
Gái xưa may vá tỏ tường
Gái nay chỉ biết tìm đường
Shopping!
Gái xưa mới thật là xinh
Gái nay như thể… “tinh tinh khoe
hàng”!
Gái xưa ăn nói dịu dàng
Gái nay ăn nói sỗ sàng thấy ghê!
Gái xưa vừa gặp đã mê
Gái nay nhìn kĩ vẫn chê như
thường!
Gái xưa đâu biết trèo tường
Gái nay leo cổng kiếm đường
theo trai!
Gái xưa: “Thiếp nguyện theo
chàng!”
Gái nay: “Ở đó xếp hàng cho
tao!”…
( Theo Lục bát )
poorandrich
poorandrich

Tổng số bài gửi : 118
Points : 182
Reputation : 1
Join date : 13/11/2011
Age : 29
Đến từ : Made in VIỆT NAM

Về Đầu Trang Go down

Cười và ngẫm...! Empty Làng quê thời @

Bài gửi  poorandrich Tue Nov 15, 2011 11:57 pm

Mười năm trở lại thăm quê
Không còn thấy cảnh nón mê
đội đầu
Trong làng chỉ có nhà lầu
Oang oang tiếng nhạc nhức
đầu… Disco
Dọc làng nhiều chiếc ô tô
Mẹc đen, Ford trắng lô nhô bóng
lừ
Ngả nghiêng mấy vị lừ đừ
Vung tay, đỏ mặt chắc dư… rượu
Tàu
Mát xa với lại… gội đầu
Bóng hồng thấp thoáng như lầu
gái xanh
Lượn lờ mấy vị quan anh
Ra vào tấp nập như tranh mua
hàng???
Ngày xưa còn xóm còn làng
Còn tình nhân nghĩa họ hàng với
nhau
Bây giờ còn có chi đâu
Chỉ vài phân đất đưa nhau ra tòa
Nhà nào cũng thấy đài loa
Nhạc vàng, xanh, đỏ hát ca tối
ngày
Xưa còn đi cấy đi đi cày
Bây giờ chiếu bạc cả ngày lẫn
đêm
Ngày xưa làng xóm êm đềm
Bây giờ náo loạn ngày đêm vì
tiền
Hỡi ơi đổi mới đi lên
Xóm làng như thế quan trên nghĩ
gì?
( Theo Lục bát . com )
lol!
poorandrich
poorandrich

Tổng số bài gửi : 118
Points : 182
Reputation : 1
Join date : 13/11/2011
Age : 29
Đến từ : Made in VIỆT NAM

Về Đầu Trang Go down

Cười và ngẫm...! Empty Còn vĩ đại hơn!

Bài gửi  poorandrich Thu Nov 17, 2011 11:26 pm

Trong giờ Vật lý, thầy giáo
giảng về định luật Vạn vật hấp
dẫn của Newton. Nhân tiện,
thầy kể luôn những câu chuyện
bên lề về cuộc sống và sự
nghiệp của nhà khoa học vĩ đại.
Cuối cùng, thầy nhấn mạnh:
- Chỉ cần một quả táo nhỏ rơi
trúng đầu Newton mà ông đã
phát minh ra định luật Vạn vật
hấp dẫn vĩ đại được áp dụng đến
tận bây giờ.
Một học sinh tặc lưỡi tiếc rẻ:
- Nếu Newton ngồi dưới gốc mít
thì định luật còn vĩ đại hơn
nhiều! Tiếc thật!
” St “
poorandrich
poorandrich

Tổng số bài gửi : 118
Points : 182
Reputation : 1
Join date : 13/11/2011
Age : 29
Đến từ : Made in VIỆT NAM

Về Đầu Trang Go down

Cười và ngẫm...! Empty Biết ơn ai!

Bài gửi  poorandrich Fri Nov 18, 2011 12:47 pm

Trong giờ học giáo sư nói:
- Nói chung, giới nữ luôn phải tỏ
lòng biết ơn các loài vật!
- Thưa giáo sư, vì sao ạ? - một cô
đứng lên hỏi.
- Bởi vì, các loài thú cho chúng ta
bộ lông để làm áo khoác. Những
con ốc, con sò ở biển trở thành
đồ trang sức của quý cô. Loài cá
sấu cho bộ da để làm túi xách…
- Thôi, thôi, chúng em đã rõ rồi ạ!
- một cô kêu lên.
- Chưa đủ - giáo sư nói tiếp - Còn
điều này quan trọng nhất: có
một lũ lừa… luôn làm ra tiền để
các cô tiêu!
” St ”
poorandrich
poorandrich

Tổng số bài gửi : 118
Points : 182
Reputation : 1
Join date : 13/11/2011
Age : 29
Đến từ : Made in VIỆT NAM

Về Đầu Trang Go down

Cười và ngẫm...! Empty Chồng thi sĩ

Bài gửi  poorandrich Mon Nov 21, 2011 8:26 pm

Chị đừng lấy chồng thi sĩ nhe
Mấy ông thi sĩ rất lè phè
Trái tim thi sĩ luôn rộng mở
Chỉ Cộng, không Trừ… Chị khổ
nghe!
*
* *
Em ơi thi sĩ có lè phè
Nhưng nghĩ cho cùng vẫn… khoẻ
re
Dẫu cho cô nào yêu thơ lắm
Gặp chỉ một lần hết dám mê!
*
* *
Chị đừng yêu ông thi sĩ nha
Ông nào cũng thích đi la cà
Gặp ai cũng muốn “yêu tha thiết”
Thế là phần thiệt chị nhiều nha!
*
* *
Em ơi thi sĩ thích la cà
Quán cóc, cà phê, mấy ly trà
Còn quán đèn mờ nào dám ghé
(Túi rỗng không tiền đố đi ra?)
*
* *
Thấy anh thi sĩ chị đừng… thèm
Suốt ngày ôm hũ rượu mùi hèm
Cứ thương cứ nhớ mùi… bả nếp
Để chị hết sầu lại hận thêm!
*
* *
Em ơi thi sĩ lúc làm thơ
Rượu đôi ba chén mắt hơi mờ
Nhưng lúc đêm về khi tỉnh giấc
Vẫn cứ làm tròn… Ai không mơ?
*
* *
Chị nhớ đừng tin thi sĩ thề
Mấy chàng thi sĩ lãng mạn ghê
Hôm qua còn bảo thương chị lắm
Hôm nay lại bảo xấu, rồi… chê!
*
* *
Em ơi thi sĩ cũng hay thề
Toàn trăng với gió lãng mạn ghê
Dẫu biết những lời hoa mỹ thế
Được chỉ đôi phần cũng đã…
phê!!!
” St “
poorandrich
poorandrich

Tổng số bài gửi : 118
Points : 182
Reputation : 1
Join date : 13/11/2011
Age : 29
Đến từ : Made in VIỆT NAM

Về Đầu Trang Go down

Cười và ngẫm...! Empty Quay bài đại cáo!

Bài gửi  poorandrich Sun Nov 27, 2011 11:59 am

........ Thường nghe:
Việc quay cóp cốt ở
nhanh tay,
Photo giỏi cũng tùy
từng địa điểm...
Như lớp ta từ
trước...
Vốn xưng hùng
xưng bá đã lâu
Bàn 1,bàn 2,bàn 3
đã chia,
Phong cách đôi khi
cũng khác
Từ Hình học, Giải
tích, Đại Số... Bao lần ra
hàng thu nhỏ
Cùng triết Mác, hữu
cơ, từ trường, mỗi
môn hùng cứ một
năm,
Tuy kĩ thuật có lúc
khác nhau,
Song anh kiệt thì kì
nào cũng có.......
Nguồn: hoc sinh cười
poorandrich
poorandrich

Tổng số bài gửi : 118
Points : 182
Reputation : 1
Join date : 13/11/2011
Age : 29
Đến từ : Made in VIỆT NAM

Về Đầu Trang Go down

Cười và ngẫm...! Empty Ai sợ vợ nhất!

Bài gửi  poorandrich Sun Nov 27, 2011 12:15 pm

Sư cụ ngồi nói
chuyện với mấy người
khách, có người đặt
câu hỏi:
- Trong đám ta đây
ai là người sợ vợ
nhất?
Chưa ai dám trả lời,
thì sư cụ đã nhận
ngay:
- Chắc là tui đây sợ
nhất!
Mọi người lấy làm lạ
mới hỏi:
- Sư cụ làm gì có vợ
mà sợ?
- Ấy đấy! Tôi sợ đến
nỗi không dám lấy vợ.
poorandrich
poorandrich

Tổng số bài gửi : 118
Points : 182
Reputation : 1
Join date : 13/11/2011
Age : 29
Đến từ : Made in VIỆT NAM

Về Đầu Trang Go down

Cười và ngẫm...! Empty Ai sợ vợ nhất!

Bài gửi  poorandrich Sun Nov 27, 2011 12:15 pm

Sư cụ ngồi nói
chuyện với mấy người
khách, có người đặt
câu hỏi:
- Trong đám ta đây
ai là người sợ vợ
nhất?
Chưa ai dám trả lời,
thì sư cụ đã nhận
ngay:
- Chắc là tui đây sợ
nhất!
Mọi người lấy làm lạ
mới hỏi:
- Sư cụ làm gì có vợ
mà sợ?
- Ấy đấy! Tôi sợ đến
nỗi không dám lấy vợ.
poorandrich
poorandrich

Tổng số bài gửi : 118
Points : 182
Reputation : 1
Join date : 13/11/2011
Age : 29
Đến từ : Made in VIỆT NAM

Về Đầu Trang Go down

Cười và ngẫm...! Empty Bóng đèn thứ 6!

Bài gửi  poorandrich Sun Nov 27, 2011 12:33 pm

Trong kỳ thi vượt
rào, thày giáo liên tục
đưa ra những câu hỏi,
còn anh sinh viên nọ
liên tục đưa ra những
câu trả lời sai. Quá
chán nản thầy giáo
nói:" Nếu cứ thế này
cậu sẽ trượt, mà tôi
thấy cậu cũng đã cố
gắng, thôi tôi cho câu
cơ hội cuối cùng, nếu
trả lời đúng câu hỏi
này của tôi thì tôi sẽ
cho qua, còn sai thì
cậu phải chịu thi lại
thôi... Trong phòng
này hiện co' bao nhiêu
cái bóng đèn?"
Anh sinh viên ngẩng
đầu lên đếm và tự tin
trả lời:" Thưa thầy
trong phòng này co' 5
cai' bóng đèn."
Ông thầy mỉm cười
và nói:" Anh sai rồi,
trong phòng này hiện
có 6 cái bóng đèn."
Rồi từ từ ông rút ra
trong túi quần mình 1
cái bóng đèn và để lên
mặt bàn.
Kỳ thi lại đã đến, vẫn
trong phòng thi đó,
anh sinh viên nọ vẫn
liên tục đưa ra những
câu trả lời sai cho
những câu hỏi của
ông thầy cũ. Gần hết
giờ thi, ông thầy lai
nói:" Tôi thấy anh thi
thế này cũng đã nhiều
rồi, thôi tôi cho anh
một cơ hôi cuối cùng.
Hãy trả lời tôi xem
trong phòng này có
bao nhiêu cái bóng
đèn?".
Lần này không cần
đếm, anh sinh viên trả
lời ngay:" Thưa thầy
trông phòng hiện có 6
cái bóng đèn".
"Anh lại nhầm rồi,
lần này tôi không
mang theo bóng đèn"
Ông thầy khẽ mỉm
cười trả lời.
" Thầy không mang
nhưng em mang". Anh
sinh viên rut' ra trong
túi quần mình 1 cái
bóng đèn đặt lên bàn
thầy và từ từ bước ra
ngoài.
Tác giả: học sinh cười
poorandrich
poorandrich

Tổng số bài gửi : 118
Points : 182
Reputation : 1
Join date : 13/11/2011
Age : 29
Đến từ : Made in VIỆT NAM

Về Đầu Trang Go down

Cười và ngẫm...! Empty Ngoan.......

Bài gửi  poorandrich Sun Nov 27, 2011 12:39 pm

Hôm nay Vi được đi
học, Vi thích lắm.
Sau khi làm bài tốt,
Vi được cô khen và
cho điểm 10.
Vi lễ phép thưa:
- Thưa cô, em không
dám lấy ạ.
Cô: - Sao vậy?
- Dạ... mẹ em dặn "ai
cho gì cũng không
được lấy ạ ".
Tác giả: học sinh cười
poorandrich
poorandrich

Tổng số bài gửi : 118
Points : 182
Reputation : 1
Join date : 13/11/2011
Age : 29
Đến từ : Made in VIỆT NAM

Về Đầu Trang Go down

Cười và ngẫm...! Empty Có ích....!

Bài gửi  poorandrich Sun Nov 27, 2011 12:47 pm

- Cậu biết không?
Quyển sách dày ơi là
dày ! Cậu cho mượn
thật có ích.
- Thì mình đã nói rồi
mà, quyển sách đó
nhiều bài hay lắm !
Cậu khoái nhất mục
nào?
- À ! Nó đã giúp tớ...
tiêu diệt kẻ địch lợi
hại.
- Cái gì?
- Tớ đang đọc, bỗng
một con chuột cống
chạy qua, tớ cầm
quyển sách "chơi" liền,
và...
- Trời đất ơi !!!
poorandrich
poorandrich

Tổng số bài gửi : 118
Points : 182
Reputation : 1
Join date : 13/11/2011
Age : 29
Đến từ : Made in VIỆT NAM

Về Đầu Trang Go down

Cười và ngẫm...! Empty Có ích....!

Bài gửi  poorandrich Sun Nov 27, 2011 12:48 pm

- Cậu biết không?
Quyển sách dày ơi là
dày ! Cậu cho mượn
thật có ích.
- Thì mình đã nói rồi
mà, quyển sách đó
nhiều bài hay lắm !
Cậu khoái nhất mục
nào?
- À ! Nó đã giúp tớ...
tiêu diệt kẻ địch lợi
hại.
- Cái gì?
- Tớ đang đọc, bỗng
một con chuột cống
chạy qua, tớ cầm
quyển sách "chơi" liền,
và...
- Trời đất ơi !!!
Tác giả: học sinh cười
poorandrich
poorandrich

Tổng số bài gửi : 118
Points : 182
Reputation : 1
Join date : 13/11/2011
Age : 29
Đến từ : Made in VIỆT NAM

Về Đầu Trang Go down

Cười và ngẫm...! Empty Kiên nhẫn!

Bài gửi  poorandrich Sun Nov 27, 2011 12:56 pm

Một ông lang xưa
vốn nổi tiếng trị bệnh
lao giỏi lắm. Ngày nọ
có một ông lão đột
ngột đến hỏi:
- Lão nghe thầy
chữa bệnh lao thần
lắm, thầy đã chữa khỏi
bao nhiêu đám rồi?
Ông lang quả quyết
đáp:
- Bao nhiêu đám
nghe lời tôi thời chữa
khỏi hết!
Ông lão cau mặt nói:
- Thầy quên rồi à.
Thầy bảo thằng cháu
nhà tôi uống thuốc
một năm sẽ khỏi, sao
nó mới được ba tháng
thì chết?
Ông lang xua tay
nói:
Ấy chỉ tại cậu nhà ta
không nghe lời tôi. Tôi
bảo uống thuốc một
năm, sao uống mới ba
tháng đã vội chết?
Sống uống thêm chín
tháng thuốc nữa, xem
có khá hơn không
nào?
Tác giả: học sinh cừơi
poorandrich
poorandrich

Tổng số bài gửi : 118
Points : 182
Reputation : 1
Join date : 13/11/2011
Age : 29
Đến từ : Made in VIỆT NAM

Về Đầu Trang Go down

Cười và ngẫm...! Empty Forum chán quá, chẳng ai post bài hết thế!

Bài gửi  poorandrich Thu Dec 22, 2011 9:59 pm

Cái bẫy chuột
(Dân trí) - Một con chuột nhòm
qua kẽ tường xem người nông
dân và vợ anh ta đang mở gói
gì đó. “Không biết cái hộp đó
chứa thức ăn gì nhỉ?” con chuột
tò mò. Và rồi nó hoảng hốt
nhận ra đó là cái bẫy chuột.
Chạy ra sân nông trang, con
chuột loan báo: “Có cái bẫy
chuột trong nhà đấy nhé! Có cái
bẫy chuột trong nhà đấy nhé!”
Gà thấy vậy lục cục ậm ừ, ngẩng
đầu lên bảo: “Ngài chuột ơi, tôi
thấy đây quả là mối nguy cho
ngài đấy, nhưng nó lại chẳng hề
hấn gì với tôi. Tôi chẳng bận tâm
về nó đâu”.
Chuột quay sang lợn bảo: “Có cái
bẫy chuột trong nhà đấy! Có cái
bẫy chuột trong nhà đấy!”. Lợn
tỏ ra thông cảm nhưng cũng
bảo: “Tôi cũng rất tiếc, ngài
chuột ạ. Nhưng tôi chẳng biết
làm gì hơn ngoài việc cầu
nguyện cả. Hãy cứ yên tâm là tôi
sẽ luôn cầu nguyện cho ngài”.
Chuột bèn quay sang bò cái bảo,
“Có cái bẫy chuột trong nhà đấy!
Có cái bẫy chuột trong nhà
đấy!”. Bò cái đáp: “Ồ, ngài chuột.
Tôi lấy làm tiếc cho ngài lắm,
nhưng điều đó chẳng liên quan
gì tới tôi”.
Vậy là chuột lại quay vào trong
nhà, gục đầu chán nản vô cùng
khi phải một mình đối mặt với
cái bẫy chuột của người nông
dân.
Cho tới rất khuya đêm hôm đó,
một âm thanh vang to khắp căn
nhà, hệt như âm thanh khi cái
bẫy sập được con mồi. Vợ người
nông dân vội chạy tới xem con
gì đã sập bẫy. Trong bóng tối, bà
không thấy con rắn độc đã bị
kẹp đuôi vào cái bẫy đó. Con rắn
đớp ngay bà. Người nông dân
vội vàng đưa vợ tới bệnh viện,
khi trở về nhà, bà lên cơn sốt.
Ai cũng biết, người ta thường trị
sốt bằng súp gà tươi, thế là
người nông dân liền bắt con gà
mái ghẹ để làm súp. Nhưng cơn
sốt không dứt, vậy là bè bạn và
hàng xóm tấp nập kéo tới thăm
bà. Để mời họ ăn cơm, người
nông dân đã giết thịt con lợn.
Nhưng rồi vợ ông cũng không
thể qua khỏi, bà chết. Có rất
nhiều người đã tới viếng đám
tang bà, và người nông dân lại
phải tiếp tục mổ thịt con bò cái
để có đủ thịt mời tất cả mọi
người.
Con chuột buồn bã vô cùng khi
chứng kiến tất cả những chuyện
này qua kẽ tường.
Bạn thấy không, nếu lần tới, khi
bạn nghe thấy ai đó nói rằng họ
đang phải đối mặt với rắc rối
nào đó và nghĩ rằng nó chẳng
liên quan gì tới bạn, hãy nhớ tới
câu chuyện này. Khi ai đó trong
chúng ta bị đe dọa, tất cả chúng
ta đều sẽ gặp nguy khốn. Bởi
chúng ta đều liên đới với nhau
trong một hành trình chung gọi
là cuộc đời. Hãy để ý quan tâm
tới nhau, giúp đỡ, khuyến khích
nhau. Mỗi chúng ta chính là một
sợi chỉ quan trọng trong tấm vải
dệt của người khác.
Đỗ Dương
Theo Motivateus
poorandrich
poorandrich

Tổng số bài gửi : 118
Points : 182
Reputation : 1
Join date : 13/11/2011
Age : 29
Đến từ : Made in VIỆT NAM

Về Đầu Trang Go down

Cười và ngẫm...! Empty Re: Cười và ngẫm...!

Bài gửi  Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết