Hourglass12b2


Join the forum, it's quick and easy

Hourglass12b2
Hourglass12b2
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Dành tặng ba - Những điều con giấu kín

Go down

Dành tặng ba - Những điều con giấu kín Empty Dành tặng ba - Những điều con giấu kín

Bài gửi  cobe_suytu1994 Wed Nov 09, 2011 3:46 pm



Trong gian phòng nhỏ, dưới ánh đèn màu rọi xuống trang giấy, con đặt bút viết vài dòng cho ba, viết để trải lòng và nói tất cả những gì lâu nay con giấu kín



Con chỉ muốn ba giữ trọn niềm tin nơi con, làm động lực cho con tiếp bước và trên hết, con muốn ba biết con yêu ba nhiều đến mức nào, điều ấy ba có hiểu không? (Ảnh minh họa: Internet).

Gió heo may ùa về, se lạnh, lặng im như đếm nhịp thời gian, nghe rõ từng khoảnh khắc nặng nề rơi. Trong gian phòng nhỏ, dưới ánh đèn màu rọi xuống trang giấy, con đặt bút viết vài dòng cho ba, viết để tâm sự, để trải lòng và nói tất cả những gì lâu nay con giấu kín.

Thấm thoát mới đây mà guồng quay chiếc bánh xe thời gian lăn nhanh thật ba nhỉ? Mới ngày nào con chỉ là cô bé còn đỏ hỏn chui ra từ bụng mẹ với tiếng khóc oe oe, vậy mà giờ con đã lớn và trưởng thành, sắp bước vào đời với những ngã rẽ riêng trên con đường đầy chông gai phía trước. Từ bé đến tận bây giờ, con hầu như ít gần gũi ba và chưa khi nào bá vai ôm cổ ba mà nũng nịu đòi cái này cái nọ, cũng không hề tựa vào vai ba mà thốt nên lời : "Con yêu ba nhiều lắm!". Không phải vì ba đi làm ăn xa, cơ hội con gặp ba không nhiều mà đơn giản tại con cứng rắn, cộc cằn, không thích buông những lời lẽ hoa mĩ nên vô tình con đã tạo ra một bức tường thành kiên cố bao lấy trái tim mình, không cho bất cứ ai bước vào - kể cả ba!

Còn nhớ những vòng xe đạp ba đưa con đến trường, ngày đó làm gì có đường nhựa và xe máy để đi, mà có thì chắc gì quyền sở hữu thuộc gia đình mình, bởi cái nghèo cứ đeo bám, vá víu gian nhà chật chội cùng mấy miệng ăn đến cùng cực, khổ sở phải không ba?... Còn nhớ những khi con té ngã, ba kịp nâng bước con trong lời nói đầy vẻ nghiêm nghị : "Đứng lên và tiếp tục". Rồi khi con buông tay không muốn theo đuổi việc học vì tiền không đủ lo cơm áo, nay phải chi trả học phí cho anh em con, ba lại bảo : "Ba má có thể nhịn cho bây học, ráng đi con". Chỉ là những từ bình dị của người nông dân "ít chữ" nhưng chúng lại thấm mãi trong tim con cho đến bây giờ!...

Còn nhớ những mùa đông rét buốt, mưa tạt ngang vào mái nhà tranh chật chội, vậy là ba của con phải bấm chân xuống dưới nền đất sét mà đi để khỏi trượt, đêm - ba lại trở mình với tiếng rất khẽ, nhẹ nhàng kéo tấm áo mưa sờn màu che phía trên mùng mong má và anh em con khỏi bị ướt. Còn nhớ bao mùa hè oi bức, cái nắng như muốn cợt nhả, trêu ngươi ba giữa đồng, lấm tấm những giọt mồ hôi trên vạt áo, con thương ba vô ngần.

Ba là người đã đem đến cho con sự có mặt trên cõi đời này, là người đã thổi vào con nghị lực và niềm tin để con phấn đấu học tập, là ông bụt gieo trong con những ước mơ và hoài bão trong đời. Từ sâu thẳm, con muốn gửi lời tri ân đến người cha kính mến!

Ngày mai thôi, con sẽ xa gia đình mình đi học, dù rất lo cho cuộc sống tự lập về sau, lo phải đối diện với những xô bồ, bon chen phức tạp nhưng con vẫn vững tin và tìm hướng đi đúng cho bản thân mình. Con chỉ muốn ba giữ trọn niềm tin nơi con, làm động lực cho con tiếp bước và trên hết, con muốn ba biết con yêu ba nhiều đến mức nào, điều ấy ba có hiểu không?


Võ Thị Như Trang
cobe_suytu1994
cobe_suytu1994

Tổng số bài gửi : 80
Points : 138
Reputation : 3
Join date : 29/10/2011
Age : 30
Đến từ : USSH

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết